Thành hay Bại khác nhau ở cách nghĩ
By Guest Post on
Tôi có hai người bạn và cả hai người đều xuất phát làm quán cafe.
Người thứ nhất: bỏ ra 60 triệu làm quán thứ nhất, tuyển nhân viên về làm, mỗi tháng lời được 15 triệu. Thấy OK, tiếp tục làm quán thứ hai, nhưng quán thứ hai này không được thành công lắm và anh ta rất khổ sở trong việc tìm kiếm nhân viên tốt, càng ngày càng càng áp lực việc quản lý. Cuối cùng anh ta sang hết lại cả hai quán. Chấm dứt nghiệp cafe.
e-consulta.com
Người thứ hai có cách suy nghĩ khác: anh ta cũng bỏ ra 60 triệu làm quán đầu tiên để làm cái quán mẫu và chụp hình lại, anh ta PR, quảng cáo.
Anh ta sang quán ư? Không. Anh ta thu hút khách hàng uống cafe ư? Cũng không…
Anh ta, PR, quảng cáo mô hình làm quán cafe từ A – Z (kể cả đào tạo bán hàng và chuyển giao công việc cho nhân viên trong tuần đầu tiên) với số vốn đầu tư rất ít nhưng thu nhập trên 15 triệu mỗi tháng. Anh ta thuyết phục khách hàng, thay vì anh ta lấy 60 triệu thì anh ta chỉ lấy có 45 triệu thôi (không có lời từ việc làm quán) với điều kiện là người chủ phải lấy thương hiệu cafe của anh ta, đồng nghĩa với việc là phải lấy cafe của anh ta (chất lượng bằng hoặc hơn cafe cùng phần khúc).
Như vậy mỗi tháng anh ta lời có 5 triệu từ việc bỏ cafe (nhưng anh ta không phải lo nghĩ gì về việc quản lý, kiếm nhân viên, vốn cũng không bị chôn một chỗ). Mỗi tháng thì anh ta làm được khoảng 3 quán, đến nay thì anh ta đã làm được trên 50 quán. Như vậy mỗi tháng anh ta kiếm sơ sơ là 250.000.000 mỗi tháng.
Ngoài ra, anh ta giúp tăng thêm thu nhập cho chính mình và khách hàng của mình (chủ quán) bằng việc đóng khung Poster sản phẩm E -Guard (cản bức xạ điện thoại gây ung thư) độc quyền lên tường của quán (vừa trang trí quán rất đẹp), khách hàng uống cafe tò mò hỏi thăm và thấy hay hay khi chứng minh tại chỗ công dụng của miếng dán này nên nhiều khách hàng mua miếng dán này để trang bị cho điện thoại của mình và bảo vệ cái đầu của mình.
Như vậy, anh ta tăng lợi thế cạnh tranh bằng việc tăng thêm thu nhập cho quán, và anh ta cũng kiếm thêm chút đỉnh, thương hiệu cafe của anh ta ngày càng được đồn xa và nhiều người biết nhiều hơn. Tôi chắn chắc anh ta sẽ còn tiến xa hơn nữa.
P/S: Qua câu chuyện trên chúng ta mới thấy sự khác biệt giữa giàu và nghèo cũng là sự khác biệt tư duy. Điều này làm tôi nhớ câu nói của Abraham Lincon: “Nếu chặt cây 6 tiếng, tôi sẽ dành 4 tiếng để mài cái lưỡi rìu”. Như vậy bạn cứ cắm đầu cắm cổ làm mà không chịu tư duy, bạn sẽ mất rất nhiều thời gian để thành công.
Tác giả: Trần Đăng Khoa